Top 15 bài thơ tình hay nhất mọi thời đại

1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15
27/09/2019
15 5597 0

Chuyện tình yêu là một đề tài bất tận, phong phú cho các thi sĩ. Thơ tình có thể chạm đến mọi trái tim của người đọc, người nghe. Vì thế, những bài thơ tình luôn có sức sống mãnh liệt, bất diệt với thời gian. Bạn thích bài thơ tình nào nhất? Hãy đọc qua top 10 bài thơ tình hay nhất mọi thời đại để xem chúng có mặt trong danh sách không nhé

Một tình yêu

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Đem cho em kèm với một lá thư
Em không lấy là tình anh đã mất
Tình đã cho không lấy lại bao giờ.

Thư thì mỏng như suốt đời mộng ảo
Tình thì buồn như tất cả chia ly
Xếp khuôn giấy để hoài trong túi áo
Mãi trăm lần mới gấp lại đưa đi
Em xé như lòng non cùng giấy mới
Mây dần trôi hôm ấy phủ sơn khê
Thôi thôi nhé, hoa đã sầu dưới đất
Cười trên cành sao được nữa em ơi!

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất       
Đem cho em là đã mất đi rồi!

Xuân Diệu

Một tình yêu

 

Nói Cùng Anh

Em vẫn biết đấy là điều đã cũ

Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:

Sự gắn bó giữa hai người xa lạ

Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau

Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn

Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi

Niềm đau đớn tưởng như vô tận

Bỗng có ngày thay thế một niềm vui

Điều hôm nay ta nói, ngày mai

Người khác lại nói lời yêu thuở trước

Đời sống chẳng vô cùng, em biết

Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau

Chẳng có gì quan trọng lắm đâu

Như không khí, như màu xanh lá cỏ

Nhiều đến mức tưởng như chẳng có

Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang

Nhưng lúc này anh ở bên em

Niềm vui sướng trong ta là có thật

Như chiếc áo trên tường, như trang sách

Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà

Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa

Tình anh đối với em là xứ sở

Là bóng rợp trên con đường nắng lửa

Trái cây thơm trên miền đất khô cằn

Đó tình yêu em muốn nói cùng anh

Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng

Lòng tốt để duy trì sự sống

Cho con người thực sự Người hơn.

Xuân Quỳnh

Nói Cùng Anh

 

Thơ tình ngày không em

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Anh đã chẳng buộc em bao tội lỗi
Em đứng lặng mặt úp vào bóng tối
Khổ thân em có nói được gì đâu

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Anh đã chẳng hẹn em đêm ấy nữa
Để quá khứ chỉ còn là thương nhớ
Và tương lai chí ít cũng ngọt ngào

Nếu biết rằng ta sẽ chẳng gặp lại nhau
Anh đã chẳng trách em yêu người khác
Điều đơn giản bây giờ anh mới biết
Thì em xa, em đã quá xa rồi…

Trần Nhuận Minh

Thơ tình ngày không em

 

Tình xa

Em đang sống hay là đang tồn tại???

Mà mỗi ngày lại cảm thấy chênh chao

Nỗi nhớ anh như sóng biển thét gào

Cứ trào dâng trong lòng cao chất ngất

 

Em vẫn biết yêu xa là buồn nhất

Là mỏi mòn là thấp thỏm lo âu

Là niềm vui là cả những u sầu

Là hạnh phúc ngập trong màu hy vọng

 

Nhưng lòng em, em luôn mơ luôn mộng

Ước một lần thỏa khoảng trống khát khao

Được bên anh trong cảm xúc dâng trào

Nguyện gom hết cho một lần yêu đắm!!!

Phương Tâm

Tình xa

 

Lời cuối cho anh

Nói thế nào cũng khiến trái tim đau
Thôi cứ thế chia tay nhau lặng lẽ
Kỷ niệm xưa hãy quên đi người nhé
Yêu thương nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai

Tình đôi mình chẳng thể có ngày mai
Mong gì nữa chuyện tương lai hạnh phúc
Nói thế nào cũng không sao thuyết phục
Tranh luận rồi lại ấm ức được thua

Cắt nghĩa thế nào cũng nhận lấy xót chua
Tổn thương nhau liệu có vừa tâm ý
Trót vấn vương đừng làm nhau khó nghĩ
Nhận được gì hay cũng chỉ đắng cay?

Chẳng còn gì thôi cứ thế chia tay
Thứ hạnh phúc đi vay thì nên trả
Kể từ đây mình thành người xa lạ
Bước ngược đường nên hóa những người dưng!

Ngọc Hân

Lời cuối cho anh

 

Khúc tự tình

Từ độ em đi nắng cũng buồn
Mi tình luôn ướt nhạt nhòa sương
Có khi một mình cười đau khổ
Người tưởng kẻ điên ở bên đường…

Bàn tay năm ngón mộng còn đan
Chợt thấy lẻ loi đến ngỡ ngàng
Hồn không vẽ nổi hình dung cũ
Nên nhớ trong tim đã dần tàn…

Con đường kỷ niệm vẫn quanh co
Nay cứ nằm im muốn đợi chờ
Chẳng biết người đi mùa thu ấy
Sẽ trở về không…hay hững hờ…

Trước ngõ hàng cây tím bông rồi
Người còn cách biệt mãi xa xôi
Phải thêm bao nhiêu tình xuân lại
Thì tim mới nở đóa hoa cười…

Bàn chân muốn bước ngập ngừng buông
Để xóa ưu tư mộng vô thường
Nhưng mỗi đêm về nghe mưa khóc
Còn hoài da diết nặng tâm hồn…

Đông về lành lạnh gió heo may
Chở nỗi niềm thương đến nơi này
Kìa ai khoác cả mùa nhung nhớ
Qua cánh đồng yêu dáng hao gầy…

Có một kẻ điên đứng làm thơ
Nhặt lá vàng rơi lúc chuyển mùa
Xếp lên hàng chữ ngàn năm đợi
Cố nhân nẻo ấy đẹp lòng chưa?

Thiên Gia Bảo

Khúc tự tình

 

Trả anh cho người ấy

Chắc người ta thương anh nhiều lắm đấy
Anh muốn gì họ cứ vậy chiều theo
Chẳng như em, người gì đâu thấy ghét
Tình cạn khô, cằn cỗi giống kẻ nghèo

Chắc bên người anh sẽ luôn vui vẻ
Chẳng ưu tư, chẳng mệt mỏi buồn rầu
Thôi anh hãy trở về bên người ấy
Buông tay nào, em chẳng trách anh đâu

Ừ em biết em là người ích kỷ
Mãi giận hờn chẳng suy nghĩ cho anh
Em cũng biết người ta luôn luôn tốt
Chỉ yêu anh, yêu rất đỗi chân thành

Thôi thì thế, trả anh cho người ấy
Thấy anh cười em cũng sẽ vui ngay
Dẫu cuộc đời còn bao nhiêu ngả rẽ
Yêu anh nhiều họ sẽ chẳng đổi thay

Thôi thì thế, chúc anh luôn hạnh phúc
Đừng nhớ em, đừng day dứt làm gì
Em mạnh mẽ, chẳng bao giờ biết khóc
Hãy yên lòng cứ thế bước ra đi !

Ngọc Hân

Trả anh cho người ấy

 

Góc nhỏ nơi tim

Anh quay về với góc nhỏ nơi tim
Bới kỷ niệm đi tìm hình bóng ấy
Trong ký ức còn đâu anh được thấy
Ánh mắt ai ướt vậy tím hoàng hôn

Hàng mi cong hứng giọt lệ tủi hờn
Chưa một lần nắm tay em thật chặt
Đôi vai gầy dưới chiều mưa cong vắt
Giờ chia tay…ai quặn thắt con tim

Anh quay về căn gác nhỏ ngủ im
Con đường vắng hàng cây buồn rủ lá
Có lẽ nào tình chúng mình vội vã
Để bây giờ đôi ngả đã chia ly

Bước lên xe em không nói câu gì
Anh lặng lẽ nhìn xe đi lần cuối
Màn đêm buông như là đang xua đuổi
Sợi nắng chiều về tận phía chân mây.

Thanh Trần

Góc nhỏ nơi tim

 

Mình về có nhớ ta chăng

Mình về, mình nhớ ta chăng,
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười.
Năm quan mua lấy miệng cười.
Mười quan chẳng tiếc, tiếc người tình nhân.
Người tình nhân ta để trong cơi,
Nắp vàng đậy lại, để nơi giường thờ,
Đêm qua ba bốn lần mơ,
Chiêm bao thì thấy, dậy rờ thì không.

Khuyết danh

Mình về có nhớ ta chăng

 

Tương Tư

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông

Một người chín nhớ mười mong một người.
Gió mưa là bệnh của giời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.
Hai thôn chung lại một làng,
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
Ngày qua ngày lại qua ngày,
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.
Bảo rằng cách trở đò giang,
Không sang là chẳng đường sang đã đành.
Nhưng đây cách một đầu đình,
Có xa xôi mấy cho tình xa xôi...
Tương tư thức mấy đêm rồi,
Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!
Bao giờ bến mới gặp đò?
Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

Nhà em có một giàn giầu
Nhà anh có một hàng cau liên phòng
Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông
Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?

Nguyễn Bính

Tương Tư

 

Có bao giờ

Đã đến lúc mình xa rồi anh ạ
Quên một thời là tất cả riêng em
Để ngày qua rơi lệ đổ mi nhèm
Tuột tầm với và thầm xem như cũ
Nhạt hình bóng chẳng còn nơi trú ngụ
Tình yêu kia cuộn thác lũ trôi về
Cuối chân trời lạc hồn bước mải mê
Câu thề nguyện thật ê chề mòn mỏi
Đâu còn nữa những đêm dài khẽ gọi
Trọn vòng tay vang tiếng nói hôm nào
Giờ âm thầm mà trong dạ chênh chao
Đi ngược lối ngã rẽ vào im lặng
Trong ảo ảnh giữa nghìn trùng quạnh vắng
Biết làm sao khi thức trắng canh trường
Hỏi lòng rằng trái tim ngỡ vẫn thương
Đành gác lại coi bình thường thôi nhé.

Nguyên Hạnh

Có bao giờ

                                                                                                

Yêu

Yêu là chết ở trong lòng một ít 
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu 
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết 

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt 
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu 
- Yêu, là chết ở trong lòng một ít 

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu 
Và cảnh đời là sa mạc vô liêu 
Và tình ái là sợi dây vấn vít 
Yêu, là chết ở trong lòng một ít
 Xuân Diệu

Yêu


 

 

Mộng uyên ương

Người có chở hẹn về sông cũ
Gom hết giùm tôi mấy ánh trăng
Để khói yêu thương mùa xanh nụ
Còn ở hồn tôi tuổi mong manh
Người chở mùa thu tôi vừa đỏ
Lá vàng rơi rụng dưới chân chim
Hoa tay mười ngón đan thơ nhớ
Lối viễn vọng chờ rong gót tim
Tôi thả chiều hoang bên rừng tím
Đôi bờ lấm tấm cánh vô vi
Thu tiếp hồn tôi người hữu hiện
Nhắc lại trăng thề trên cửa si
Mai nhé! Tôi về bên dốc lũ
Để rằm trăng thả bến em xưa
In bóng nhau vờn luân điệu vũ
Ru phím miên tình trong bóng mưa…

Khuyết danh

Mộng uyên ương

 

Thất Tình

Anh đã buông tay thật rồi sao
Tình cảm đôi ta có lẽ nào
Hoa chưa kết trái anh đã nỡ
Quên đi hết ngày tháng yêu nhau

Tại sao ta phải xa nhau
Để em hứng chịu nỗi đau một mình
Tại sao anh nỡ phụ tình
Để em sống cảnh một mình cô đơn

Nỗi đau này em mong hoá đá
Nỗi buồn này xin hóa thành mây
Còn lại em cùng với tháng ngày
Tìm hạnh phúc bên niềm vui mới

Lư Bảo Toàn

Thất Tình

 

Buồn

Xa rồi ánh mắt làn môi

Xa rồi giọng nói nụ cười ngày xưa

Chỉ còn gặp lại trong mơ

Chỉ còn thấp thoáng xa mờ trong sương

Không còn tiếng gọi thân thương

Không còn đứng đợi bên đường chiều hôm

Chiều nay sao thấy bồn chồn

Chiều nay chỉ thấy nỗi buồn xa xăm.

Bùi An Giang

Buồn

Trên đây là top 15 bài thơ tình hay nhất mọi thời đại. Nếu thấy hay bạn hãy chia sẻ rộng rãi với mọi người nhé!

Cảm ơn bạn đọc đã quan tâm bài viết.

Các từ khóa liên quan